Thursday, April 18, 2013


  Khai bút (2012)




Năm tận tháng cùng buồn day dứt,
Dĩ vãng sao còn mãi vấn vương ?
Bạn cũ vài tên xa lác đác,
Ðứa thì đau ốm đứa tha phương.
Giao thừa gió nổi ngoài song lạnh,
Ngơ ngác năm canh chỉ một mình.
Từng bước xuân về nghe uể oải,
Tám mươi tuổi lẻ, xuân còn xanh ?


               (Giao thừa Nhâm Thìn)





                 Ước Mong


Buổi tối vào giường chỉ ước mong
Sáng mai không dậy nữa là xong.
Cuộc đời lắm nỗi buồn tê tái,
Tha thiết chi cho nát cõi lòng.
Xin cho tôi chết nhẹ nhàng
Ðừng đau ốm nặng, đừng mang tật nguyền.
Xin cho tôi chết bình yên,
Ngủ đêm không dậy là tiên về trời


Bao giờ tôi   chết                                                                        


Bao giờ tôi chết, xin đừng khóc
Ðể níu chân tôi vướng cỏi trần.
Xin hãy cười vui giờ vĩnh biệt,
Mừng tôi đã thoát nợ gian truân.


Bao giờ tôi chết hoa đua nở
Mừng đón tôi về lại cõi tiên.
Kiếp đọa nhân sinh vừa trả đủ,
Không còn vương vấn nợ trần duyên.




           Kiếp người


Ðời người, một kiếp phù sinh,
Nghiệp duyên như bóng với hình vấn vương.
Trải qua những nỗi đoạn trường.
Năm canh thao thức, lệ vương mắt buồn





              Khóc Anh Nguyễn Văn Phú


 Thôi thế là xong một kiếp người,
 Công danh, sự nghiệp, thoáng mây trôi.
 Anh đi vui dưới trời Tây Trúc,
 Buồn mãi long` em chẳng thể nguôi
     


 Montreal 24 tháng 2, 2013
 (Anh Phú mất 8 tháng Gieng âm lịch,
           Tức 17 tháng 2, 2013)