Monday, May 13, 2013


                                                     Tình đời

                                                            Thôi quên đi nhé, tình đời !

      Bạc đen thì cũng một cười cho qua.

                                                            Kiếp người như áng mây xa.

      Mưa tan, gió đuổi... lại là hư vô

                               

 

                                                  Thao thức

Xin cảm ơn đời cho ta cuộc sống,

Cảm ơn người, cay đắng lênh đênh.

Hờn tủi đó vẫn muôn vàn tha thiết,

Cúi đầu xin trọn kiếp mong manh.

 

Hồn bỏ ngỏ cho trăm chiều say đắm,

Đổi thay nhiều, giông bão nát con tim.

Tóc úa màu nương dâu bãi biển,

Thao thức hoài đêm trắng vẫn từng đêm.

                             

 

                                                                  Kiếp sống thừa

                                                            Lỡ tay đánh rớt bao ngày tháng,

Tuổi bỗng đi hoang nửa kiếp thừa.

Nặng trĩu hai vai tình cố quận,

Cuộc đời ngó lại :  chuỗi ngày mơ.

    

Dằn vặt tháng ngày cơm áo nặng,

Lưu vong tàn kiếp cũng là hư.

Nửa vòng trái đất thương và nhớ,

Mây trắng hồn ai vẫn lững lờ .

                                                                                   

 

                                                                   

 

 

                          .

                                                                        Thương nhớ

                                                            Nửa vòng trái đất xa xôi quá,

                                                            Thao thức đêm dài thương nhớ ai.

                                                            Mây trắng có bay về xứ mẹ ?

                                                            Xin mang thương nhớ đến cho Người.

 

                                                            Không khóc mà sao nước mắt dài ?

                                                            Trong mơ chỉ thấy một Người thôi !

                                                            Người đâu có biết rằng thương nhớ

                                                            Bóp nghẹn tim ta đến ngậm ngùi !

 

                                                            Hò hẹn trăm năm kiếp tái sinh,

                                                            Sao thần thoại hóa chuyện ân tình ?

                                                            Luân hồi ai chắc còn tao ngộ ?

                                                            Thương nhớ cho tàn kiếp mỏng manh.

                                                                       

 

 

 

Gian dối

                                                            Anh là kẻ ăn gian nói dối,

Suốt cả đời chưa nói thật một lần.

Chẳng hề thương nhưng sẵn sàng thề thốt :

Yêu tha thiết, yêu đắm đuối, vô ngần

 

Em nào hay nên vẫn yêu vẫn nhớ,

Tôn anh làm thần tượng của hồn em !

Ngây thơ quá, vẫn tưởng đời mật ngọt.

Khi đã yêu, yêu đến cạn máu trong tim !

 

Anh gan lì, chẳng bao giờ hối hận,

Dù biết em sẽ đau khổ ê chề.

Nhưng cuộc đời toàn những trò xảo trá,

Nên anh muốn em cứ tiếp tục hôn mê...

                                   

                                                                                                                       

 

                                                                         NỖI NHỚ

                                                            Giọt thu vang động trong hồn,

Gió thu nghe lạnh đã luồn vào song.

                                                            Một đời nửa kiếp lưu vong,

Ngẩn ngơ trái đất nửa vòng tay ôm..

                                                                                   

 

                                                                             
                                                                       

No comments:

Post a Comment